Trong cuộc sống hiện đại, câu hỏi “làm sao để không bị cuốn vào chiếc điện thoại?” đã trở thành mối bận tâm của nhiều người. Thay vì cố gắng chống lại sự thu hút của nó, chúng ta cần học cách chuyển hướng sự chú ý. Khi chúng ta bị thu hút bởi một điều gì đó lớn hơn, sâu sắc hơn và có khả năng nuôi dưỡng tâm hồn thật sự, điện thoại sẽ không còn là thứ duy nhất khiến chúng ta hứng thú. Điều quan trọng là hãy để bản thân bị cuốn vào những trải nghiệm mang tính khám phá, hiện diện và có khả năng đánh thức chiều sâu bên trong.

Dung Hòa Cuộc Sống Hiện Đại và Môi Trường Tỉnh Thức: Hành Trình Luyện Tập
Việc dung hòa giữa cuộc sống hiện đại và môi trường tỉnh thức không chỉ đơn giản là “cân bằng”, mà là một quá trình luyện tập. Cần ít nhất một năm cam kết, vợ chồng cùng đồng hành và thực hành mỗi ngày. Điều này bao gồm những việc nhỏ như ngồi thiền, ăn cơm trong chánh niệm, cho đến lập kế hoạch cuối tuần như cùng nhau leo núi, làm tình nguyện viên, đi retreat hoặc thực tập tại các môi trường tỉnh thức như Diviners. Khi bạn tạo ra một hệ sinh thái mới cho sự thực hành, bạn đang dịch chuyển sự tập trung và năng lượng của mình vào điều có giá trị bền vững hơn.
Thực tế, phần lớn người lớn, kể cả cha mẹ, nghiện điện thoại cũng bởi vì họ đang trốn chạy cảm xúc, sự trống rỗng, hay những điều chưa được chữa lành bên trong mình.
Học Lại Nghệ Thuật Chiêm Nghiệm Bản Thân
Chúng ta cần học lại nghệ thuật chiêm nghiệm chính mình trong từng hành động nhỏ, kể cả khi đang lướt điện thoại hay chỉ là bước ra ngoài hít thở không khí. Câu hỏi không phải là “mình có dùng điện thoại không?”, mà là: “mình dùng nó để đối diện hay để trốn chạy?”. Có người nghe những bài giảng tâm linh, đọc sách về Đức Phật, nhưng thật ra chỉ để không phải đối mặt với thực tại. Khi thật sự chiêm nghiệm, bạn sẽ không còn cần phải trốn nữa – và chính khi đó, bạn sẽ có thể bày tỏ chia sẻ một cách chân thành với gia đình. Sự chiêm nghiệm giúp ta trở về, chứ không phải lạc lối, ngay cả khi ta đang làm những điều tưởng chừng như “tốt đẹp”. Bởi nếu không có sự lắng lại thật sự, ngay cả sự nghiện vào những điều tích cực cũng có thể gây tổn hại không phải cho bạn, mà cho sự bình yên của cả gia đình.

Gốc Rễ Của Vấn Đề và Giải Pháp Từ Cha Mẹ
Việc cấm đoán con sử dụng điện thoại chỉ là bề mặt. Điều quan trọng hơn là nhìn vào gốc rễ: điều gì làm con bị thu hút đến vậy? Làm sao để ba mẹ trở nên thú vị hơn cả chiếc điện thoại? Làm sao để những trải nghiệm sống từ một buổi dạo chơi, một buổi vẽ tranh, đến một cuộc trò chuyện thân mật trở nên sinh động, đủ để chạm tới sự tò mò và trí tưởng tượng của con?
Khi bạn hiện diện thật sự, bạn sẽ đánh thức được các giác quan của con. Và đây là hành trình thử sai học hỏi, không phải ngày một ngày hai. Khi con bắt đầu kể với bạn bè rằng ba mẹ mình “ngầu thật”, là lúc bạn biết bạn đã làm được điều gì đó đúng. Khi đó, bạn không cần ép con làm theo, vì con đã tin bạn như một người bạn thật sự.
Những đứa con là tấm gương phản chiếu nghiệp của bạn. Những điều bạn từng trốn tránh, từng không đủ can đảm để đối diện khi còn nhỏ – giờ đây bạn sẽ phải sống trọn với nó, làm lại tất cả, thông qua con. Bạn có thể trốn khỏi mọi nơi, nhưng bạn không thể trốn khỏi chính con mình. Con là những bức tường nơi bạn phải quay đầu, chiêm nghiệm và làm mới chính mình. Và điều này cần kiên nhẫn, rất nhiều kiên nhẫn.
Thế giới vật chất hấp dẫn là bởi nó giúp ta thể hiện bản ngã, nhưng thế giới nội tâm cần ta tan chảy. Nghiệp cần được thanh lọc, nếu không, cuộc sống dù bận rộn hay rực rỡ đến mấy cũng sẽ lặp lại mãi một kiểu đau đớn âm thầm. Hãy dành giác quan và năng lượng của bạn cho những điều thật sự quan trọng.
Vượt Lên Bản Ngã và Lắng Nghe Trực Giác
Khi bạn vượt lên bản ngã, bạn bắt đầu chạm vào trực giác. Bản ngã là cơ chế tự vệ, là nơi ta cố giữ lấy tên tuổi, hình ảnh, và cái gọi là “mình”. Nhưng trực giác không cần bạn là ai. Trực giác không đến từ việc bạn đúng hay bạn giỏi, nó đến từ sự lặng lẽ bên trong, từ niềm tin vào hành trình, kể cả khi bị hiểu lầm, trách móc, la mắng. Khi bạn vượt lên cái tôi, bạn sẽ không còn tự ái, không còn so đo, không còn sợ hãi.

Khi bạn trung thực với chính mình rằng “liệu mình có đang tỉnh thức hay không?”, bạn đã chạm đến một dạng chân thật đủ sâu để đánh thức trực giác. Khi bạn hòa hợp với mọi thứ, bạn không còn sợ điều gì nữa. Trực giác là không sợ hãi, bản ngã thì luôn sợ. Quan sát hơi thở là một cách rất cụ thể để quan sát bản ngã. Và khi bạn quan sát được nó, bạn có thể đưa ra lựa chọn tỉnh thức. Còn khi bản ngã còn vận hành, bạn sẽ vẫn phàn nàn, vẫn lo âu. Lúc đó, bạn không nghe được tiếng của trực giác. Và bạn cũng dễ rơi vào trạng thái FOMO (sợ bỏ lỡ) – một căn bệnh mãn tính của người trẻ hôm nay. Hãy để trực giác dẫn lối. Bản ngã không phải là thứ xấu, nhưng không cần phải bảo vệ nó mọi lúc.
Dạy Con Kỹ Năng Sinh Tồn và Kết Nối Chân Thành
Là cha mẹ, bạn đừng chỉ dạy con điểm số, hãy dạy con kỹ năng sinh tồn, khả năng làm việc nhà, lòng yêu thương và sự phục vụ. Gửi con đến những nơi cần tình nguyện viên, những vùng sâu vùng xa, nơi con có thể cảm nhận giá trị thật của sự sống.
Và khi con bị kiểm soát quá mức, con sẽ tự tìm cách để đối phó. Đó là lý do tại sao thời gian trước khi ngủ lại quý giá đến thế, đặc biệt với những đứa trẻ dưới 18 tuổi. Đó là lúc hệ thần kinh của con cần được thư giãn. Không cần phải nói quá nhiều, không cần kể lể hay dạy dỗ. Hãy để đó là thời gian bạn kể con nghe chuyện hồi nhỏ của mình, hay đơn giản là nói cho con biết bạn trân quý điều gì ở con một cách thật lòng, không phàn nàn, không càm ràm.
Yêu Thương Bản Thân và Lập Kế Hoạch Thay Đổi
Khi bạn thật sự yêu thương chính mình, bạn sẽ không còn thấy mệt mỏi nữa. Vì bạn sống trong một dòng chảy liên tục của sự biết ơn và hạnh phúc. Để thay đổi bất kỳ thói quen nào trong gia đình, hãy lên kế hoạch cụ thể: mỗi thói quen cần ít nhất 21 ngày để thay đổi, đôi khi là 40 ngày. Cần sự nỗ lực có cấu trúc, và đừng quên ăn mừng mỗi cột mốc con đạt được, dù nhỏ.
Trước khi ngủ, hãy dành 20 phút để trò chuyện không phải một chiều mà là cuộc đối thoại hai chiều, đòi hỏi sự kiên nhẫn và sáng tạo. Nhiều cha mẹ thiếu thời gian nên thường ra lệnh thay vì lắng nghe. Nhưng nếu bạn thực sự muốn đồng hành, bạn phải chậm lại.
Quan Sát Hơi Thở: Cánh Cửa Dẫn Đến Tỉnh Thức
Và cuối cùng, hãy nhớ rằng việc theo dõi hơi thở sẽ đưa bạn từ trạng thái mặc định sang trạng thái tỉnh thức. Khi đó, bạn không chỉ lắng dịu tâm trí, mà còn khơi mở được cánh cửa kết nối sâu sắc với chính mình, gia đình và vũ trụ.
Biết ơn chia sẻ thông tuệ Master Oneness dành cho ba mẹ và các bạn nhỏ tại hành trình Gia đình tỉnh thức tại Nam Cát Tiên, hẹn gặp lại các bạn tại hành trình Gia đình tỉnh thức tiếp theo cùng Diviners.