

Chuyện ông vua Ả Rập vốn dĩ không dài đến 1001 tập …
… NẾU ÔNG TA BIẾT NGHỆ THUẬT CHUYỂN HÓA
Ngày xửa ngày xưa, trong chuyện “Nghìn lẻ một đêm”, ông vua chỉ bị “cắm sừng” có một đêm thôi mà phải mất hơn 03 năm trời nàng Scheherazade kể chuyện mới cứu được cả Vương quốc. Điều đó nói lên rằng con người thật mỏng manh và yếu đuối cho dù là một vị vua đầy quyền lực.
Nhưng ngày nay…
Không cần đợi đến 1001 đêm để bạn thay đổi cuộc đời mình!
Không cần đợi một bà vợ thông thái xuất hiện dẫn bạn về chính đạo!
Không cần phải nằm nghe pháp thoại ru ngủ mà chẳng giác ngộ gì!
Hãy tiết kiệm thời gian, giấy, bút mực cũng như tiết kiệm điện, nước của bạn vậy.
Bạn chỉ cần cho phép bản thân một cơ hội thực hành, quy hàng đón nhận “món quà” từ sự kết hợp giữa “sự năng động và sự an tĩnh” hay nói cách khác là việc kết hợp hai nguồn năng lượng “ngẫu hứng và nhận biết”.
Trong sự năng động của ca hát, nhảy múa một cách tự do bạn “vực dậy chính mình” khỏi mọi bế tắc của cuộc đời để đi vào thế giới sáng tạo bất tận và khi bạn sáng tạo nghĩa là bạn đang thực hành “Yêu thương bản thân” một cách tỉnh thức, không phải là sự giải trí đơn thuần.
Nếu bạn biết cách quán chiếu, đem “sự an tĩnh” trong sáng của hơi thở vào từng lời ca, điệu nhảy bạn trở nên sâu sắc hơn trong từng chuyển động và âm thanh phát ra từ cơ thể yêu quý của bạn. Từ đó, nhận diện ngôn ngữ của nội tâm đang thay đổi (chuyển hóa) một cách tự nhiên. Ngay lập tức, trạng thái năng lượng của cơ thể bạn được “phóng thích” và đón nhận sự tươi mới.
Vẽ vời cũng là một cách khác khiến bạn trở nên thư giãn tâm trí, nhưng đừng vẽ chỉ vì thư giãn. Thư giãn nên là “thiện cảm” đầu tiên để bạn tiếp xúc nội tâm mình thông qua việc thể hiện màu sắc. Sau đó, bạn hãy tập trung quan sát mọi chuyện xảy ra khi bạn đang vẽ, từng hơi thở vào ra nông/sâu, trạng thái bạn tương tác với họa cụ, từng chuyển động của nét vẽ, sự chuyển đổi màu sắc và tâm trạng của bạn có thay đổi (chuyển hóa) gì khi đi vào “dòng chảy nghệ thuật” này.
Có phải “ông vua Ả Rập” đang khóc vì tổn thương?!
Có phải mọi đè nén, uất hận đang đi ra?!
Có phải có gì đó được khai mở ra?!
Có phải sự trong suốt đang trở lại?!
Có phải bạn cảm thấy tốt đẹp hơn?!
Chỉ có sự mỏng manh mới có thể cứu chữa được sự mỏng manh.
Nghệ thuật chính là “sợi chỉ” mỏng manh.
Nghệ thuật chuyển hóa là khi ta khâu các “sợi chỉ” lại với nhau, ta cảm thấy cân bằng từ bên trong. Sự thấu suốt này khiến ta nhìn rõ “giá trị tự thân” và tự tin đi đúng con đường mình đã chọn.
Nếu bạn cũng cảm thấy kết nối với câu chuyện này, hãy bình luận quan điểm của bạn và chia sẻ cho những người bạn đang đi tìm chính mình nhé!
Bài được viết bởi học viên Nghệ thuật chuyển hóa – Mai Thuần Khiết
1 bình luận về “Nghệ thuật chuyển hóa là sự kết hợp giữa sự năng động và sự an tĩnh”
Tỉnh thức là khi ta biết quay về yêu thương bản thân!