Duyên dáng là khi bạn biết cách thể hiện một cách mềm mại sự xuất sắc của mình.
Một tâm trí nghèo nàn chỉ biết mỗi việc kiếm tiền để sinh tồn và tạo dựng cái tôi cá nhân.
Một người kiến tạo luôn làm mọi thứ một cách xuất sắc.
Người kiến tạo đo lường sự phát triển và tiến trình chứ không phải đếm thời gian làm việc. Một tâm trí nghèo nàn sẽ đo đếm thời gian và sự mệt mỏi trong khi làm việc nhưng không tập trung theo dõi tiến độ công việc diễn ra từng ngày.
Hãy duyên dáng trong mọi việc.
Kỹ năng của chúng ta chẳng hơn kém nhau là mấy, nhưng chính sự duyên dáng mới làm nên nét độc đáo và xuất sắc nơi mỗi người.
Phong cách chính là sự duyên dáng và sự duyên dáng định hình nên phong cách của bạn. Những kỹ năng của bạn có thể bị người khác thay thế, nhưng sự duyên dáng của bạn không ai có thể thay thế được.
Đôi khi bạn có thể thấy bất an.
Ví dụ, trong quan hệ gia đình, bạn nghi ngờ vai trò làm chồng hoặc làm vợ của mình và bạn sợ rồi sẽ có người thay thế mình.
Nếu là một nhà lãnh đạo, bạn có thể cảm thấy bất an về vai trò của mình và lo ngại có thể sẽ có người thay thế mình, đó là vì bạn đang sống với rung động ở mức sinh tồn.
Khi thực hiện các kỹ năng chỉ với tâm trí sinh tồn, bạn luôn có cảm giác mình có thể bỏ lỡ cơ hội, bỏ lỡ mối quan hệ, hoặc ai đó sẽ lừa dối hoặc lợi dụng mình.
Tâm lý sinh tồn không bao giờ cho phép bạn trở nên duyên dáng, nó làm bạn luôn bận rộn và vội vàng.
Bạn làm việc như trâu nhưng tiến bộ rất ít, rồi thứ mà bạn nhận lại là sự mệt mỏi.
Bằng cách thể hiện sự mệt mỏi, bạn cố gắng chứng tỏ mình đang làm việc chăm chỉ, tận tâm và là một người tốt.
Khi thường xuyên mệt mỏi và phàn nàn về những thứ xung quanh, chúng ta không thành thật với chính mình, thậm chí còn không nhận thức được sức mạnh của sự thích nghi, linh hoạt và sự duyên dáng. Mọi thứ thành ra như vậy có thể là bởi chúng ta chưa trưởng thành hoặc bị lập trình vào lối sống chỉ để tồn tại.
Nếu là vì chưa trưởng thành thì điều đó hoàn toàn ổn, bởi thông qua tiến trình, bạn sẽ học cách trở thành người kiến tạo. Nhưng một khi đã quen với cuộc sống sinh tồn thì bạn có rất ít khả năng để trở thành người kiến tạo.
Người kiến tạo rất trang nhã, có phong cách vượt thoát khỏi sự sinh tồn, bất kể vấn đề hay khó khăn nào, anh ta đều đối mặt một cách bình tĩnh và an tâm. Không ai có thể lấy đi sự bình yên và tĩnh lặng của người đó. Họ không bao giờ bận tâm rằng ai đó sẽ thay thế vị trí của mình, bởi họ nhận thức rõ giá trị của sự hiện diện và duyên dáng của mình.
Họ không làm việc cho người khác. Họ không bao giờ nằm trong tầm kiểm soát hay đánh giá của bất kỳ ai. Người kiến tạo nhận thức rõ rằng anh ấy/cô ấy không bao giờ cần ai theo dõi mình kỹ lưỡng.
Người kiến tạo nhận thức rõ về bức tranh toàn cảnh và biết cách tạo ra sự giao tiếp để mọi việc suôn sẻ, mượt mà. Họ làm mọi việc theo đạo đức nghề nghiệp hơn là bởi cảm xúc. Bất cứ điều gì họ làm đều sẽ là cách tốt và xuất sắc nhất có thể để người khác không bao giờ phát sinh thêm việc. Người kiến tạo thích mọi thứ anh ta làm ra. Không cần biết đó là công việc lao động chân tay hay đầu óc. Mọi thứ đều giống nhau vì với họ, làm việc là cách tận hưởng sự duyên dáng và xuất sắc trong công việc và kỹ năng của mình.


Làm sao để phát triển sự duyên dáng:
- Đừng bao giờ làm việc để tồn tại, hãy làm việc để trải nghiệm sự xuất sắc của bạn và phát triển.
- Hãy cam kết 100% với quy trình làm việc mà bạn có, mọi việc phải làm bằng cả trái tim.
- Làm mọi thứ bằng cả trái tim. Mang lại sự duyên dáng và làm điều gì đó với sự thông tuệ của mình chứ đừng máy móc rập khuôn.
- Công việc không phải là việc cá nhân, nó được kết nối với tổ chức và sự tiến bộ. Bạn cần nhận thức rõ phong cách làm việc của mình mang lại trải nghiệm trơn tru cho đồng đội như thế nào.
- Hãy làm gương để biến những điều phức tạp trở nên đơn giản hơn. Chia công việc thành nhiều phần và làm việc một cách chi tiết và gọn gàng. Thay vì bị choáng ngợp và vội vã với khối lượng công việc.
- Bạn sẽ là người lãnh đạo phù hợp khi giải quyết gọn gàng bất kỳ khối lượng công việc nặng nề nào và khiến mọi thứ trôi chảy theo trình tự. Vì vậy, đừng cố thoát khỏi khối lượng công việc nặng nề bởi làm việc chính là cách thờ phụng. Đây là một câu nói cổ xưa: “Hãy tôn thờ công việc, không phải Chúa, bởi vì công việc là Chúa Trời.” bởi vì “Một cái lưỡi không làm nên chuyện.” (Nói mà không hành động thì chẳng làm nên điều gì).
- Đừng cố làm cho xong việc để được nghỉ ngơi, hãy để công việc trở thành sự nghỉ ngơi của bạn và hoà điệu với công việc để không bao giờ cảm thấy mệt mỏi. Hầu hết thời gian bạn dành cho công việc của mình ít nhất là 8 đến 12 tiếng trong một ngày, 7 đến 8 tiếng là thời gian ngủ. Gần 20 tiếng ngủ và làm việc. Hãy tưởng tượng nếu bạn không có được giấc ngủ chất lượng và rồi bạn không thể tận hưởng công việc của mình, bạn sẽ lãng phí bao nhiêu thời gian trong cuộc đời, đó là lý do tại sao bạn đang sống một cuộc sống chỉ để tồn tại.
Hầu hết thời gian của bạn dành cho công việc. Đó là lý do tại sao công việc phải mang lại cho bạn sự bổ dưỡng và thỏa mãn. Công việc bạn chọn phải trở thành người bạn tuyệt vời của bạn.
Một tình bạn tuyệt vời với chính mình sẽ mang lại sự duyên dáng cho những kỹ năng cũng như cho ý nghĩa tồn tại của bạn.
2 bình luận về “Ngày 43 – Hành trình giữ tĩnh lặng của Master Oneness và Nghệ thuật của sự duyên dáng”
Hãy làm gương để biến những điều phức tạp trở nên đơn giản hơn. Chia công việc thành nhiều phần và làm việc một cách chi tiết và gọn gàng. Thay vì bị choáng ngợp và vội vã với khối lượng công việc.
Cám ơn sự gợi nhắc của thầy để em học cách tận hưởng dòng chảy công việc và sự duyên dáng của việc hết mình.