Thiền định không phải là một thói quen hoặc một hoạt động thường kỳ vào cuối tuần.
Thực hành thiền định không phải là một thói quen. Những gì liên quan đến hoạt động tâm trí mới là một thói quen. Khi một cái gì đó vượt ra ngoài tâm trí, đó là một tiến trình.
Thói quen và Tiến trình trông bề ngoài có vẻ giống nhưng lại không phải là một.
Thói quen là sự lặp đi lặp lại giống nhau. Việc lặp lại ấy sẽ trở thành những điều kiện và đôi khi cũng gây nghiện.
Tiến trình bề ngoài cũng là một sự lặp lại, nhưng mọi sự lặp lại sẽ không giống nhau khi bạn thực hiện nó trong trạng thái tỉnh thức. Khi ấy, bạn sẽ làm chủ tiến trình.
Nếu thực hành bất cứ điều gì như một thói quen, trong trường hợp không thực hành vì một số lý do như là đi du lịch hoặc bận rộn, bạn sẽ cảm thấy thiếu thốn.
Nếu thực hành như một tiến trình, với trạng thái tỉnh thức hoàn toàn, bạn sẽ không bao giờ cảm thấy thiếu thốn và sẽ tiếp tục duy trì dưới nhiều hình thức khác nhau.
Đôi khi người ta thực tập thiền như một bài tập thể dục hàng ngày. Nếu một ngày không tập họ sẽ cảm thấy thiếu thiếu một cái gì đó. Nhưng, khi thực tập thiền vượt ra ngoài thói quen thông thường, những lúc không có cơ hội ngồi thiền, bạn vẫn sẽ tìm cách khác để duy trì việc thực tập tập đều đặn.
Khi ấy, bạn sẽ không bao giờ có cảm giác thiếu thốn bởi bạn hoàn toàn sống động và tỉnh thức trong mọi khoảnh khắc. Bạn luôn sống trong khoảnh khắc tuyệt đối, vì vậy sẽ không bao giờ cảm thấy thiếu thốn.
Nó có thể là thiền, hoặc bất kỳ hình thức nào, bạn thực hành nó như một thói quen hoặc thực hành vượt ra ngoài thói quen thông thường.
Thói quen nghĩa là bạn muốn nó lặp đi lặp lại để trở nên hoàn hảo. Dầu vậy nó sẽ rất máy móc.
Tiến trình có nghĩa bạn đang đi theo một hướng cụ thể để thành thạo/thuần thục tới cấp độ của bậc thầy.
Một số nghệ sĩ đôi khi biểu diễn tới cấp độ tiềm thức, nhưng họ vẫn cảm thấy thiếu đi một linh hồn trong nghệ thuật. Là bởi họ có thể trở nên hoàn hảo trong hình thức nghệ thuật nhưng vẫn tạo nên những “rung cảm máy móc”.
90% chúng ta thực hành các kỹ năng như một thói quen hơn là một tiến trình để trở nên thành thạo tới cấp độ bậc thầy.
Thiền định không phải là một thói quen hoặc một hoạt động thường kỳ vào cuối tuần.
Đó là thực hành hàng ngày mà ở đó bạn trở thành người quan sát khách quan tuyệt đối mà không thèm muốn/bám víu hoặc chối bỏ/muốn thoát khỏi vào bất kỳ sự dễ chịu hay khó chịu nào trong thời thiền.
Thực hành thiền định sai cách:
- Dính mắc vào sự dễ chịu do thiền định mang lại.
- Mong đợi sức mạnh và bị mắc kẹt bởi ảo giác tâm linh.
- Thiền định để thoát khỏi vấn đề và thách thức thay vì đối mặt với chúng bằng chánh niệm.
- Rất thiên vị/kiến chấp vào loại hình và kỹ thuật của mình.
- Tự tạo ra khái niệm tinh thần và trở thành khái niệm ấy.
Thực hành thiền định đúng đắn:
- Quan sát khách quan tuyệt đối và khám phá nguyên nhân gốc rễ của mọi thứ.
- Không khái niệm hóa, không ảo giác, không thiên vị với kỹ thuật của mình.
- Buông xả mọi cảm giác thoải mái lẫn không thoải mái.
- Đưa thiền vào thói quen hàng ngày thông qua thực tập Sống chánh niệm trong từng hành động.
Thiền là sống trong minh bạch và chính trực.
Hành động cụ thể luôn có sức nặng hơn là các khái niệm.
2 bình luận về “Ngày 31 – Thông điệp từ Master Ojas Oneness trong hành trình 365 ngày tĩnh lặng”
Bài viết thật sâu sắc! Cảm ơn Master!
Thiền là sống trong minh bạch và chính trực.
Hành động cụ thể luôn có sức nặng hơn là các khái niệm.