Bất kỳ ai cũng có thể rao giảng trí tuệ bởi chúng ta rất dễ tìm thấy những ý tưởng, lối suy nghĩ trong thời đại thông tin ngày nay.
Lời nói không phải là trí tuệ, cách bạn hành động mới phản ánh trí tuệ thật sự
Khi bạn hút thuốc, uống rượu bia, sử dụng chất kích thích rồi đọc một vài cuốn sách về tâm linh, bạn cũng có thể nói những điều đạo lý và trí tuệ rất trôi chảy.
Một số người có thể sáng tạo ra những kiệt tác nghệ thuật, nhưng chỉ có thể làm được khi sử dụng chất kích thích. Trong ngành công nghiệp phim ảnh và giải trí, ít nhất 20-40% các nghệ sĩ có những vấn đề liên quan tới chứng nghiện.
Bất cứ điều gì được tạo nên trong trạng thái hưng phấn nhờ chất kích thích đều chỉ là tạm thời. Bạn chưa có khả năng làm chủ được tâm trí của mình.
Trí tuệ thực sự là khi bạn sáng tạo và làm mọi thứ không cần dựa vào chất kích thích. Thông qua sự chính trực và tập trung tỉnh thức, những tác phẩm và sản phẩm sáng tạo, nghệ thuật hay liên quan tới trí tuệ mới phản ánh trí tuệ thực sự của bạn.
Trí tuệ = Sự trong suốt + chính trực và không phụ thuộc.
Chúng ta đang ở trong thời đại thông tin. Bất kỳ thông tin nào bạn cũng có thể tìm kiếm chỉ qua vài cú gõ chuột. Nếu bạn biết cách sử dụng internet hiệu quả, bạn có thể sống sót mà không cần phụ thuộc vào điều gì. Đó chính là sự kỳ diệu và món quà của nền văn minh toàn cầu.
Với bất kỳ điều gì, đều có điểm tích cực và tiêu cực cho tới khi trí tuệ (sống tỉnh thức) thực sự xuất hiện.
Bởi bạn có thể tìm kiếm thông tin quá dễ dàng, bạn không biết được giá trị thực sự của nó.
Khi bạn không biết giá trị thực sự, bạn trở nên lười biếng, và chỉ nỗ lực cố gắng một chút vì mục tiêu sinh tồn cá nhân. Thời gian còn lại, bạn sống trong vùng an toàn của mình.


Nhiều người trong thế giới của chúng ta sử dụng chất kích thích bởi họ có quá nhiều thời gian để tiêu khiển, chiều chuộng bản thân hoặc họ đã quá hư hỏng nên họ biết cách trốn chạy khỏi những điều tốt đẹp, tươi sáng của cuộc sống.
Sống trong trí tuệ thực sự là điều cuộc sống hiện đại đang thiếu.
Trong cuộc sống hiện đại, chúng ta đều bị điều khiển bởi ham muốn và mong cầu. Chúng ta muốn mọi thứ ngay lập tức. Chúng ta không bận tâm tới sự chính trực nữa, chúng ta đã quen với việc tìm đường tắt để giải quyết mọi cám dỗ của mình.
Trong thời đại thông tin này, giới trẻ đang thiếu thốn trí tuệ thực sự, và họ bị dẫn dắt bởi thế giới thương mại và kinh doanh. Vì vậy, thế giới trở thành một nơi ngày càng căng thẳng với rất nhiều cuộc khủng hoảng, tệ nạn buôn người, sử dụng chất cấm, và giải trí mại dâm.
Hãy thử quan sát, bạn nhận ra mức độ của sự hỗn loạn trong thế giới này rồi chứ?
Nếu bạn nhìn nhận thế giới đang vô cùng hỗn loạn, đó chỉ là do thế giới đang thiếu đi trí tuệ. (Hướng tiếp cận tỉnh thức)
Kỷ nguyên thông tin ngày nay cần được chuyển đổi sang Kỷ nguyên Trí tuệ.
Làm sao để toàn bộ những thông tin có thể chuyển thành trí tuệ?
Với hệ thống giáo dục:
Về cơ bản, các trường học và trường đại học không nên duy trì hệ thống đánh giá dựa trên sự ganh đua và cạnh tranh hay bằng cấp. Hệ thống cạnh tranh này đã làm cho thế giới của chúng ta trở nên suy yếu.
Các trường học và đại học cần xây dựng những hệ thống để giúp cho mỗi học sinh là một cá thể độc đáo, vì thế không cần phải có hệ thống đánh giá, xếp hạng.
Vậy thì sẽ có một câu hỏi đặt ra, làm sao chúng ta chọn được những học giả hay nhân sự đúng đắn?
Giải pháp đơn giản là một cuộc phỏng vấn chân thật.
Cuộc phỏng vấn phải dựa trên những tiêu chí yêu cầu của vị trí nghề nghiệp chứ không phải bị ảnh hưởng bởi bằng cấp mà người đó được học hay đào tạo,
Trường họ học, kết quả xếp hạng học lực hay là gia đình họ xuất thân như thế nào có thể dẫn tới những định kiến.
Đơn giản là có một bài kiểm tra trình độ làm việc và sau đó là một cuộc nói chuyện phỏng vấn chân thật để có thể lọc được người phù hợp với các vị trí công việc.
Vì vậy, trường đại học, các trường phổ thông, chính phủ không nên kiểm soát hệ thống giáo dục và nguồn nhân sự.
Tất cả mọi người đều cần rèn luyện tính chính trực và đóng góp để có một hệ thống giáo dục đào tạo tốt hơn thông qua trách nhiệm của mỗi cá nhân.
Công việc và những cơ hội!
· Bất kỳ ngành công nghiệp nào nếu phá hoại môi trường;
· Bất kỳ doanh nghiệp nào phá hoại sức khoẻ tinh thần của con người;
· Bất kỳ một loại hình giải trí nào nhằm kích động tình dục và sử dụng chất kích thích đều không nên được ủng hộ bởi cộng đồng.
Điều đó có nghĩa là ta sẽ cần một cộng đồng tỉnh thức; và cộng đồng tỉnh thức được hình thành từ những cá nhân tỉnh thức – Những người có đủ trí tuệ bên trong.
Trí tuệ và sự tỉnh thức của mỗi cá nhân chính là giải pháp cho một thế giới hoà hợp.
Thế giới không thể trở thành một nơi tuyệt vời nhờ các hệ thống nhà nước và chính phủ, điều đó chỉ có được nhờ mức độ tỉnh thức tập thể cao hơn mà thôi.
Đừng dựa vào chính phủ để khiến thế giới tốt đẹp hơn, đầu tiên bạn cần sống với trí tuệ và giúp cho gia đình, bè bạn của bạn, hàng xóm, khu dân cư nơi bạn ở sống có trí tuệ. Dù bạn đi tới đâu, hãy mang trí tuệ đi cùng với bạn.
Hãy truyền cảm hứng để thế giới sống trong trí tuệ đích thức, không phải sự chia rẽ.
Xem thêm những thông điệp tiếp theo của Master Ojas Oneness
Hiện tại Master Ojas Oneness đang trải qua hành trình tĩnh lặng tại Diviners Ashram – Không gian miễn phí dành cho cộng đồng để hỗ trợ chuyển hoá và thực hành lối sống tỉnh thức.
Đồng hành cùng Master Ojas Oneness và Diviners Ashram
Ngân hàng: MB Bank (Ngân hàng Quân đội)
Số tài khoản: 1540
Tên chủ tài khoản: Nguyễn Thị Thúy Ngân
Nội dung chuyển khoản: Họ tên – Số điện thoại – DivinersAshram
3 bình luận về “[Ngày 15] Thông điệp từ hành trình lĩnh lặng của Master Ojas – Sự phản ánh trí tuệ thật sự”
Bất kỳ điều gì được tạo nên trong sự hưng phấn bởi chất kích thích đều chỉ là tạm thời… Trí tuệ = sự trong suốt + sự chính trực + không phụ thuộc… giáo dục thật sự là giúp họ trở thành phiên bảng đặc biệt của họ chứ không phải sự cạnh tranh.. Xin biết ơn sự thông tuệ của Master Ojas Oneness
Trí tuệ thực sự là khi bạn sáng tạo và làm mọi thứ không cần dựa vào chất kích thích.
Nhưng vì sao một số người cho rằng không dùng chất kích thích thì người không dùng chất kích thích vẫn còn đánh giá và chưa đi xuyên qua nó?
Thông tin đến từ sự xử lý của suy nghĩ và nó có thể lúc này lúc khác. Còn sự nhận biết thì đã qua trải nghiệm từ chính mình.