

Đứa Trẻ Bên Trong Hay “Người Tình” Vạn Kiếp
Hỡi thế gian, tình là gì? – là câu mà mấy anh chàng say xỉn hay ca thán lang thang ở một ngõ hẻm. Sau đó, câu nói huyền thoại này được chuyển thể thành phim, và thế là cả thế giới tin vào việc phải đi tìm kiếm tình yêu. Nhưng sự thật rằng, cái anh chàng say xỉn kia có vấn đề về “đứa trẻ bên trong” của anh ta, nếu ta mất kết nối với chính mình thì ta sẽ “xay xỉn” hoặc bất kỳ trạng thái nào tương tự như: giận dữ, sợ hãi, né tránh, đè nén, khó chịu, kỳ vọng.v.v.. mà không dám đối diện với con người thật của ta. Ta luôn cảm thấy thiếu thốn, do dự trong các quyết định của đời mình, đó là lúc mâu thuẫn nội tâm diễn ra trên diện rộng, ta không biết mình nên tiến hay lùi.
Như vậy, đã có một sự trống rỗng gì đó đang cần được lấp đầy?
Liệu ta sẽ chọn lấp đầy “lỗ hổng” ấy bằng vật chất hay tinh thần. Kiếm thật nhiều tiền, có thật nhiều tài sản, có được các mối quan hệ đầy hứa hẹn, công việc đáng mơ ước, khao khát tình cảm hay làm anh hùng giải cứu thế giới. Nghe thì thật phi thường và đáng ngưỡng mộ nhưng hãy cho phép bản thân được quay lại, nhìn sâu vào ánh mắt của bạn.
Liệu bạn có thật sự hài lòng, có thật sự biết đủ, bởi “người no nê” hiếm khi chạy theo “đồ ăn”?
Liệu ta sẽ chọn lấp đầy “lỗ hổng” bằng chính những gì ta đã có từ rất lâu. Chỉ là ta đang bỏ quên và bỏ bê chính mình. Có một đứa trẻ ngày thơ bé “đang gào thét”, cần được chăm bẵm trong lòng mẹ, đơn giản như một “tiếng ru ngọt ngào” giữa trưa hè mát dịu cũng làm ta hạnh phúc diệu kỳ.
Quyền chọn lựa là của bạn, con người buộc phải trưởng thành dù có muốn hay không như cái cây phải đâm chồi, ra lá, cây nhỏ và cây lớn hơn.
Tuy nhiên, có một điều vĩnh viễn không bao giờ thay đổi chính là cây luôn cắm “bộ rễ” vào lòng đất.
Tương tự, bạn hãy cắm “bộ rễ” của mình thật sâu vào nội tâm của mình, nuôi dưỡng nó thật chu đáo thì bạn sẽ không bao giờ phải âm thầm ca lên bài hát “Hỡi thế gian, tình là gì?” bởi sự vô minh, bám chấp vào ngoại cảnh mà không phải tình yêu nơi chính mình ngự trị.
Tại sao bạn không thể làm một bài thơ tặng riêng cho mình?
Tại sao bạn không thử khỏa thân trước gương mà xúc chạm vào từng da thịt của mình, để biết rằng bao nhiêu bộ nhớ gia phả của Tổ tiên đang hiện cả lên tấm thân này?
Tại sao bạn không thể lên kế hoạch một ngày tự hẹn hò với bản thân, dành thời gian cho mình, chiều chuộng mình với nến và hoa, đối xử với mình như một Đấng thiêng liêng?
Hãy gìn giữ tình yêu với đứa bé của bạn thường xuyên để trưởng thành một cách lành mạnh hơn.
Nếu muốn nằm lăn lóc ra bãi cỏ, hít hà mùi của đất thì cứ làm điều bạn thực lòng mong muốn, đừng để điều gì ngăn bạn lại. Bởi bạn đang tự chữa lành chính mình, muốn khóc hãy khóc, muốn cười hãy cười và khám phá thế giới như “một đứa trẻ”.
Kết nối xung quanh và vẫn ôm trọn tấm lòng mình. Rồi ta mới nhận ra, từng khoảnh khắc cũng giống như một đứa trẻ lại sinh ra – bạn có biết đây là bí quyết thanh xuân mãi mãi như hai người yêu nhau thì lúc nào trông họ cũng tràn đầy sự nồng nàn, quyến rũ. Bạn chỉ cần tình bạn sâu sắc với chính mình, bạn hãy làm “người tình” vạn kiếp với chính mình thì không bao giờ có ai lấy đi được điều đó. Mọi trải nghiệm đều qua đi, khi ta ở lại với chính ta thì trải nghiệm mới tồn tại, ta chuyển hóa và hợp nhất cùng “đứa trẻ” nghệ thuật của ta.
Cảm giác phúc lạc của tình yêu bên trong bạn sẽ tan chảy vào không gian!
Bạn “có ngửi” thấy mùi tình yêu của mình chưa?! HAHAHA!
Người viết: Học viên Nghệ thuật chuyển hóa – Mai Thuần Khiết